
Giữa sân trường đứng một mình
Thoáng qua cửa lớp bóng hình dáng ai
Áo nâu - mái tóc buông dài
Cùng đôi mắt liếc - nhớ hoài trăm năm
Ba năm một mối tình câm
Qua bao ngày tháng lặng thầm theo em
Đêm đêm nghe gió qua thềm
Mỏi tay nắn nót nỗi niềm trong thơ
Thương em nên mới dại khờ
Thương em nên mới đợi chờ đưa thư
Gặp em thư chẳng dám trao
Thôi đành ôm mối tình vào thiên thu!
Tìm trong ký ức mịt mù
Lối quen trường cũ đâu người năm xưa
Lỡ mai mình gặp lại nhau
Thì xin cho một câu chào - được không em!?
Phạm Văn Thế - MS
Búng, một lần về