
Sáu câu vọng cổ đậm đà tình quê.
Như nghe quá khứ tìm về,
Dòng sông thương nhớ, con đê quanh làng.
Có em đi dưới nắng vàng,
Đường quê núp bóng hai hàng dừa xanh.
Gặp anh cúi mặt đi nhanh,
Anh thì lung túng - “Chờ anh đi cùng”.
-“Ô hay! Ai muốn đi chung,
Lỡ cha mẹ thấy thì chưn ăn đòn”
- “Ăn đòn thì cứ ăn đòn,
Dẫu trăm roi dọt, tôi còn mãi theo”.
Tưởng đâu đẹp mối duyên nghèo,
Nào ngờ chóp núi lưng đèo xa nhau.
Khoát lên mình bộ chiến bào,
Giầy sô sỏi đá chông hào xá chi.
Tháng tư trời bỗng sầu bi,
Anh đi em ở - biệt ly nghìn trùng.
Giọng ca vọng cổ não nùng,
Tim gan đau nhói theo từng lời ca!!!
Phạm Văn Thế (MS)