Một mình ngồi nhớ bạn bè cũ,
Kỷ niệm đong đầy dạ xót xa,
Đêm xuống Vạn hồ se se lạnh,
Tơ sầu đan kín khắp nơi nơi.
                     
Tây đô hồi nhớ ngày xưa ấy,
Bóng trăng in nước sóng vỗ bờ,
Bao mái đầu xanh chung ước nguyện,
Mang tình đất nước đặt vào tim.

                    
Binh biến xảy ra trên đất mẹ,
Bạn bè ly tán khắp muôn nơi,
Thân trai sớm vương vòng khổ lụy,
Chúng mình từ đấy bặt tin nhau.
                    
Ngày hè chói chang trên đất khách,
Tình cờ bạn cũ lại gặp nhau,
Ánh mắt nhìn nhau tim rộn rã,
Không lời đủ tả buổi trùng hoan.
                     
Giờ đây mỗi đứa lại một phương,
Bạn về Úc châu, tôi Vạn hồ,
Kẻ ở Hiu tơn, người ở Lốt,
Người xa, lòng mãi ở bên nhau.


Vấn tâm Nguyển Thượng Hạng
Thân tặng các bạn tôi