altTôi về qua lại lối xưa,
 
Dậu thưa dâm bụt cũng vừa trổ bông.
 
Nhà em nằm cạnh bờ sông,
 
Lục bình hoa tím theo dòng mãi trôi.
 
Giờ đây em đã xa rồi,
 
Năm bao nhiêu tuổi em tôi lấy chồng.
 
Em hai mươi tuổi môi hồng,
 
Tôi hai hai tuổi long đong một đời.
 
Quê người xa cách mù khơi,
 
Mây bay - bay mãi - cuối trời - về đâu?
 
Tóc đen giờ đã phai màu,
 
Cố nhân giờ đã quên câu ân tình.
 
Bên nhà em – đứng một mình.
 
Lục bình hoa tím vô tình vẫn trôi.
 

 

Phạm Văn Thế (MS-k2)

(Búng, một lần về)