Người ở phương đoài nhớ phương đông
Núi cách sông ngăn vẫn một lòng
Thuyền sẽ không quên về bến đỗ
Cho dòng sông cũ hết chờ mong.
 
Người ở phương đoài nhớ phương đông
Bao năm xa cách cũng bằng không
Thời gian thay đổi – tình không đổi
Kẻ ở người đi vẫn đợi mong.
 
Người ở phương đoài nhớ phương đông
Tình như con nước mãi xuôi dòng
Xá gì ngăn cách vì sông núi
Nước sẽ xa nguồn ra cuối sông.
 
Người ở phương đoài nhớ phương đông
Như trăm con nước sẽ chung dòng
Ngăn cách hôm nay – ngày mai sẽ
Hợp mặt sum vầy thỏa ước mong…!


Phạm Văn Thế (MS2)