
Đêm qua em gọi về thăm Chị
Em hỏi Chị - mùa lũ tới chưa?
Chị nói em - đừng lo lắng quá,
Lũ năm nầy chắc như năm xưa.
Chị biết em lo nên nói vậy,
Chứ làm sao em lại chẳng lo!
Em nghe tin đoán từ đêm trước
Lũ sẽ tràn về - to thật to!
Mùa lũ năm nay về rất sớm
Nước lũ tràn về dâng rất cao
Thân già Chị phải oằn vai chống
Nghĩ tới Chị mà lòng em đau!
Mùa lũ năm xưa em còn nhớ,
Chị em mình cùng vớt cá linh.
Cá linh kho tộ ăn thì biết
Ngon quá - mèn ơi – nói thiệt tình!
Thêm tô cháo trắng thơm mùi dứa,
Ăn một lần là nhớ mãi thôi.
Cá linh Chị ướp tiêu, hành, muối.
Để lữa riu riu chạm đáy nồi.
Em ở bên này - đời thanh thản
sống thật ung dung chẳng muộn phiền
Thương Chị bên kia trời lận đận
Nhọc nhằn cuộc sống vẩn chưa yên.
Lâu lắm rồi em không về thăm Chị.
Chị bây giờ chắc tóc bạc, da nhăn,
Em bây giờ cũng da nhăn, tóc bạc.
Biết khi nào mình hội ngộ tình thân!
Em vẫn tin ngày vui sẽ tới
Em về bên Chị - mái nhà xưa.
Bao nhiêu thương nhớ, bao mừng tủi.
Chị cùng em – vui biết mấy cho vừa …
Phạm Văn Thế (MS2)