Chưa một lần gặp mặt
Chỉ vài lần nghe tên
Nói cười qua điện thoại
Chút ân tình khó quên
 
Mình cùng chung Trường mẹ
Mình cùng chiếc áo nâu
Hơn nửa đời xa cách
Nhưng nghĩa nặng tình sâu
 
Biết nhau dù chưa biết
dẫu xa sao thấy gần
Chưa gặp mà như đã
Xem nhau như tình thân
 
Quý nhau qua tiếng nói
Trọng nhau qua tiếng cười
Đầu dẫu hai thứ tóc
Vẫn rộn ràng vô tư
 
Đời người dù rất ngắn
Tình Chị Em rất dài
Áo nâu nào đâu lạ
Mình gặp gỡ ngày mai…
 
Phạm Văn Thế (MS2)
(thân tặng cho Chị Thuyết, Chị Bảy và các Chị khác…)