Chị gởi cho em vài con khô sặc
Em nhận gói quà – bàn tay run run
Cả tấm thâm tình theo từng lớp giấy
Thấy chị đâu đây - nước mắt rưng rưng.
 
Con cá sặc rằn trong mùa nước lũ
Chị cố chống chèo đánh bắt từng con
Muối mặn quê nhà tự tay chị ướp
Phơi từ sáng sớm đến tận hoàng hôn.
 
Nghĩ đến thằng em -  một thân đất lạ
Thèm khô cá sặc - nhớ quá quê nhà
Dãi nắng dầm mưa - ngại gì vất vả
Chỉ mong em mình vui vẻ phương xa.
 
Mùi khô nướng mà tưởng mùi rơm rạ
Thịt khô thơm nồng như tình nghĩa chị em
Em biết chị chẳng đêm nào yên giấc
Cũng như em thương nhớ chị từng đêm
 
Nhớ chị lắm – em sẽ về thăm chị
Chị em mình sẽ đoàn tụ bên nhau
Cơm đạm bạc - gạo nàng hương chị thổi
Cùng khô cá sặc - mình quên hết thương đau!!!
 
Phạm Văn Thế (MS2)