{jcomments on}

Ngày xưa chung lớp, chung trường,
Chung ngôi nhà trọ, chung đường ta đi.
Chung nhau vào mỗi mùa thi,
Chung màu mực tím một thời áo nâu.
Yêu em ấp ủ tình đầu,
Gặp nhau chẳng dám nói câu tỏ tình.
Để rồi số phận điêu linh,
Xa trường, xa lớp, xa Thầy-Bạn yêu.
Ra đi vào một buổi chiều,
Giã từ xứ Búng, hắt hiu đèn vàng.
Ước thầm tôi được gặp nàng,
Nói câu ấp ủ tình đà trót mang.
Ngờ đâu duyên số bẽ bàng.
Tình tôi đã chết vào mùa tháng tư.
Cao xanh hởi, kiếp lưu đày,
Nợ đời phải trả, nợ tình tôi mang.
Trở về tôi gặp lại nàng,
Nhìn nhau trong thoáng ngỡ ngàng, xót xa.
Giờ em, ván đã đóng thuyền,
Ngồi ru con trẻ ầu ơ ví dầu!
“Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội.
Người xa người tội lắm người ơi” *
………..
“Trèo lên cây bưởi hái hoa.
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân” *
…………
Giờ đây em đã có chồng
………….
Anh tiếc lắm thay…” *
Lắng nghe giọng hát bi ai,
Não nùng rơi lệ đắng cay bẽ bàng.
Giận mình rồi lại trách nàng,
Tình đầu ôm ấp; giờ tan mất rồi!
HAI RÂU
9-26-2012