alt
{jcomments on}
 
Chiếc Áo trinh nguyên,
Mang đôi dòng Hội Ngộ,
Màu trắng tuổi học trò,
Màu hy vọng, mộng mơ và nghịch ngợm.
Nơi xứ người, dù xa cách mịt mờ,
Bao thương nhớ, bao nhiêu điều Thầy muốn nói.
Dallas mùa hè,Thầy gặp lại anh em,
Bạn bè cũ, cùng bục giảng, một thời xa xưa ấy,
Và những đứa học trò, tung tăng trước lớp hôm nào.
 
Em hãy mặc áo cho những lần gặp gỡ,
Nói hộThầy, thay tất cả anh em,
Tình nghĩa đó, vẫn luôn ghi nhớ,
Nói hộThầy, nỗi nhung nhớ trong tim.
Mái trường xưa, màu áo Nâu, bảng đen phấn trắng,
Thời gian ơi, sao quá đổi thân thương,
Vì nơi đó, ngày đầu tiên làm mô phạm,
Vì giờ đây, ký ức vẫn ôm đầy.
 
Thầy ao ước có một ngày gặp lại,
Những đứa học trò giờ tóc đã điểm sương.
Ôi kỷ niệm, tưởng chừng như sống mãi,
Mong ngày sau, ngày sau nữa vẫn thương.
 
Kính tặng Thầy Huỳnh văn Công, Australia và bạn Quách Ngọc Lan, MS/6, VN
Hai Râu
CN 68-72
24-2-2012 .