
Mỗi buổi sáng đứng bên nầy Chợ Búng,
Nhìn bên kia em từng bước khoan thai.
Đường đến trường cớ sao mà quá ngắn,
Cho nỗi ngẩn ngơ không thể thêm dài!
Ba năm trời cứ để dành trong mộng,
Vẫn ước mong ngày mình sẽ chung đôi.
Nhưng dòng nước đời với bao cơn sóng
Cuốn đi cuộc tình về chốn xa xôi!
Rồi dòng nước sẽ xuôi về biển cả,
Tình âm thầm sẽ trôi dạt về đâu!?
Nào ai muốn ôm mối tình dang dở,
Để đau buồn chờ tháng bảy mưa ngâu!
Có những lúc muốn quay về chốn cũ,
Để một lần tìm lại phút giây xưa.
Nơi góc phố cứ một mình đứng lặng,
Đợi em về dù trời nắng hay mưa…
Có những chiều nhìn mây trời lãng đãng,
Lòng thẩn thờ mơ tưởng tháng ngày qua.
Ở nơi nào chắc người ta còn nhớ?
Hay chỉ mình ta… nhớ bóng người xa!
Phạm Văn Thế (MS2)