Vườn Rau Sau Nhà - Nguyễn Bá Hùng
Công ty đồ hộp, nơi tôi làm việc gần 20 năm qua, thua lỗ vì bị cạnh tranh không công bằng và bất chính của nhóm Tàu Cộng. Công ty bắt đầu thải bớt nhân viên và đóng cửa vài chi nhánh. Khác với sự ủ rũ và buồn bã của nhiều đồng nghiệp, tôi cầm tờ giấy mất việc trên tay ở cái tuổi 62 với một sự dửng dưng và bình thản. Thản nhiên là phải vì tôi biết ngày này sẽ đến, không sớm thì muộn, và có lo lắng mấy cũng không tránh được. Dù sao đi nữa, đối với tôi, thì chuyện gì rồi cũng sẽ qua mà.
45 Năm Rồi Đó - Phạm Văn Thế
Nỗi Buồn Tháng Tư - Trần Văn Hai

Tháng Tư lại đến, nhắc nhở cho chúng ta nhớ lại Một Thời Chinh Chiến, những hy sinh gian khổ của các chàng trai lên đường bảo vệ núi sông.
Xin gởi đến các bạn trẻ một góc nhỏ, một hình ảnh đời thường trong cuộc chiến đã đi qua.
Cầu chúc các bạn và gia đình luôn được bình an.
Sơ lược về các thuốc chữa trị cho CCP virus - Steven Hùng Bá Nguyễn
Đến hôm nay có lẽ gần như đa số chúng ta đã đọc không biết bao nhiêu bài viết về Corona virus mà tổ chức Sức Khỏe Thế Giới (WHO) đã gọi là Covid-19. Trong bài này, tôi gọi nó là CCP virus (CCP = Chinese Communist Party), do đảng CCP bưng bít tin tức của dịch bệnh mà làm cho cả thế giới điêu đứng trong tình cảnh hiện nay.
Coronavirus là một đề tài lớn, có lẽ 1,000 trang giấy cũng không tả hết, và vì đó tôi chỉ viết tổng quát về vài thuốc chữa trị hiện thời dựa trên các tin tức phổ biến trên internet. Cũng may chúng ta có internet để tìm tòi và học hỏi về cơn dịch này, trong khi bao nhiêu người dân bên Vũ Hán hoàn toàn không có internet vì CCP không muốn bất cứ một tin tức nào bị lọt ra ngoài. Một số người biết cách vượt tường lửa và đăng tải thông tin, nhưng sau đó các người này biến mất!
Dịch Tàu - Thầy Nguyễn Thượng Hạng

Khi Tóc Không Còn Xanh… - Nguyễn Thị Thanh Dương

Áo Mẹ Ngày Nào - Cô Nguyễn Thị Thu (phần cuối)
Tôi và Tuấn bị bắt trên sông Núi Trầu gọi là Kinh Sáng. Đang lúc ghe lòi nhỏ chở từ tuyến đường Kiên Lương ra cửa biển Hà Tiên để ra tàu lớn, mới qua khỏi Cờ Trắng, gần tới Cảng thì tàu tuần công an nghi ngờ rồi chận lại. Thế là họ bắt chiếc ghe có khoảng trên mười người vào khám xét, tóm hết, chở lên Thuận Yên, rồi giải xuống nhốt ở nhà tù Kiên Lương. Vào cái đêm Miên Đỏ tràn sang Núi Trầu, lính Miên đang còn ở bờ sông bên kia, sắp tràn qua chợ Kiên Lương, nơi bố mẹ tôi đang trú ngụ để lo xếp đặt cho chị em tôi trốn thoát. Họ kinh hoàng, bấn loạn khi nghe người chạy thoát kể ra những ai đã bị Miên cáp dùi. Bố mẹ tôi càng sợ điếng hồn hơn vì chị em tôi còn kẹt trong trại tù Kiên Lương. Thật là tiến thoái lưỡng nan.
Áo Mẹ Ngày Nào - Cô Nguyễn Thị Thu
Vài lời giới thiệu...
Khoảng trước Tết Canh Tý năm nay, Trang Nhà NLSBDHN nhận được thư của Cô Nguyễn Thị Thu đính kèm một sáng tác và lời nhắn nhủ nếu thuận tiện thì chia sẻ trên Trang nhà. Phải nói đây là một bài viết có khả năng lôi cuốn người đọc từ đầu đến cuối. Bài viết về câu chuyện vượt biên vất vả của Cô và gia đình với những tình tiết éo le, trung thực cùng những suy luận tinh tế, sâu sắc. Đây là câu chuyện mà qua đó hầu hết những ai trải qua giai đoạn lửa bỏng dầu sôi sau 1975 sẽ phản ảnh được phần nào những thử thách, đắng cay của buổi giao thời. Câu chuyện kết thúc rất có hậu, nâng cao niềm hy vọng ở tình người và ở định mệnh đặt để từ đấng tối cao. Cuối câu chuyện, Cô có tâm sự trong một đoạn văn ngắn về chiếc áo của Mẹ mà Cô mang theo lúc vượt biên. Kỷ vật đó nay đã được lưu giữ ở một nơi xứng đáng...
Hình Ảnh Dư Âm Đại Hội IV - Chuyến Viễn Du Alaska - Ngày Thứ Ba
Chuyện Đôi Mình - Phạm Văn Thế
Trang 4 trong 81 trang